Vốn đã được yêu thích bởi lối chơi và tạo hình vô cùng ngầu, lối chơi đa dạng đẹp mắt, kèm thêm bộ skill có CC cứng, Jax đang trở thành hot pick trên mọi mặt trận. Thêm vào đó Jax lại tiếp tục được Riot Games ra mắt cốt truyện mới với lai lịch và chiến tích siêu khủng.
Thời điểm nhà phát hành cho ra mắt trang phục Huyền Thoại – Loạn Thế Thần Binh thì cũng là lúc Jax được Riot Games cho ra mắt tiểu sử mới. Đây là hành động quen thuộc nhằm hoàn thiện đầy đủ về vũ trụ mang tên League of legends.
“Jax ngồi khoanh chân ở giữa cây cầu. Jax nhận ra rằng Demacia không thay đổi nhiều kể từ lần cuối ông đi qua, nhưng đó là điều mà Jax đã đoán trước. Những người dân nhiệt thành bảo vệ biên cương, lâu dần biến thành những chiến binh được mọi người nể trọng. Ít ra thì cũng là một số, ông nghĩ, lau vệt máu ở phần đầu vũ khí đang nhè nhẹ tỏa sáng. Jax cho tay vào túi lấy ra quả trứng luộc thứ ba trong ngày. Đập trứng xuống nền sỏi, Jax từ tốn bóc quả trứng và cũng không quênc nghe ngóng đám chiến binh bên kia cầu đang cố quyết định: ai sẽ là người kế tiếp?
Jax đưa nhẹ chiếc mặt nạ lên và căn 1 miếng. Jax hít sâu, chầm chậm tận hưởng mùi đất mới từ những nông trường khai hoang kéo dài đến tận chân trời. Jax cảm thấy hụt hẫng khi nhìn ngắm vùng đất yên bình thế này khiến chợt nhớ lại một mảnh đất đã không còn nữa. Đó là những ký ức đau buồn, Jax cố quên đi khi nghĩ về Icathia chỉ làm ông phân tâm mà thôi. Tấm áo dày cộp, năng nề ngắn không cho luồng nhiệt mặt trời xuyên tới làn da bên dưới. Che kín mít, không để lộ ra dù chị một ngón tay, chính ông còn không chắc da mình trông như thế nào nữa.
Gió lạnh thổi từng hồi xuyên qua màn tuyết phủ phương Bắc, cơn bão từ đằng xa trút mưa xuống ruộng đồng nhà cửa. Ngôi làng Jax được sinh ra, không có mây, không có mưa. Rất có khả năng cơn bão kia sẽ kéo xuống làm cho lớp sỏi xây cầu trơn trượt. Hơi khó, nhưng cũng là thách thức cần vượt qua !
Đối thủ của ông cũng sẽ gặp khó khăn tương tự. Nhưng đó là để lựa chọn vì sau cùng, một chiến binh xứng đáng chiến đấu và đi cùng Jax cần học được cách thích nghi nhanh chóng. Cùng lúc đó, tiếng loảng xoảng của bộ giáp vang lên và tiếng kiếm vút qua không khí.
“Đứng lên đối mặt với ta nào” một giọng nói từ đầu cầu bên kia vang lên
Jax giơ một ngón tay báo hiệu đã nhận lời thách đấu, nhưng vẫn bình thản ăn nốt quả trứng. Một người thân hình vạm vỡ, vai rộng, dáng người cao lớn, cơ bắp cuồn cuộn. Giáp trụ sáng lóa phủ từ đầu đến chân, vũ khí người này sử dụng chính là thanh trường kiếm hai lưỡi.
Có vẻ sẽ là một đối thủ đáng gờm. Jax thầm nghĩ trong đầu
“Anh có vẻ là người chặt cây thiết mộc cả ngày mà vẫn còn sức đánh lộn ở quán rượu” Jax nói to
“Ta sẽ không phí lời với ngươi đâu, đồ quái vật” dứt câu nói, người này thủ thế, không muốn nói chuyện nữa.
“Quái vật?” Jax đứng dậy, có vẻ hơi bực mình. “Tôi có thể cho anh thấy quái vật, nhưng e là anh sẽ chết trước khi gặp quái vật thật sự.”
Jax lấy cây đèn đường múa vài đường trong không khí, cây gậy xoay tròn. Thực ra là không cần thiết lắm, có thể là do thói quen mà thôi, nhưng ông đã chiến đấu suốt bốn tiếng và có khả năng người bên đầu cầu kia sẽ có cơ hội chiến thắng, chỉ là có thể thôi dù sao thì Jax vẫn có thể thoải mái chiến đấu.