Cốt truyện Sett – Thùng Rỗng Kêu To (P1)
Tin Games

Cốt truyện Sett – Thùng Rỗng Kêu To (P1)

“Ai đang trong hòm tiền?” Tôi hỏi.

Sherap – tên nhóc đang cầm lấy vũ khí tiến lại từ cửa ra vào – đang giương đôi mắt lên nhìn, nó sợ làm sai gì đó.

Advertisement

“Ryo. Ryo là người trông hòm hôm nay,” nó nói.

“Dẫn thêm 2 thằng nữa đi,” tôi bảo nó.

Đêm nay rất quan trọng – rất nhiều kẻ sẽ bỏ tiền ra. Phải trông chừng kỹ càng vì không muốn có thằng nào cuỗm sạch số tiền đó đâu.

Sherap hộc tốc chạy đi. Một lúc sau nó quay lại cùng 2 đứa to con nhất trong hội. Cả 3 đứa bắt đầu tiến đến chỗ hòm tiền của Ryo, tôi quay lại xem lại sàn đấu một lần nữa. Chỗ ngồi đã dày đặc những kẻ ưu đấm đá, từ những thằng ất ơ đến bọn có tiếng tăm, tất cả tầng lớp địa vị trong xã hội – những kẻ chẳng có điểm chung, ngoại trừ cái sự đam mê và tính khí hung hãn mà họ sắp được thỏa mãn.

Chiến binh giỏi nhất của tôi, Prahn Kẻ Lóc Da, vừa mới lên sàn đấu trình diễn vài động tác lâu lắc của hắn. Cơ thể được hắn sơn lên một màu xanh, và trên cánh tay trái của hắn có tấm khiên nhỏ. Thanh kiếm roi cũng được sơn màu xanh, đây là vũ khí từng hạ bao đối thủ, giống như một con rắn đang cuộn tròn cạnh bên thắt lưng khi hắn bước vào sân đấu như muốn uy hiếp kẻ thù. Kẻ thách thức – một tên Shurima… Faran hay Farrel gì đó. Dĩ nhiên tôi chẳng thể nào nhớ được tên hắn. Hắn nhìn thẳng mặt vào đối thủ, như muốn ăn tươi nuốt sống, 2 tay hắn đặt hờ lên cặp dao găm được vắt phía sau lưng. Hắn ta đã đi một quãng đường rất xa xôi để đến đây so tài với Prahn Kẻ Lóc Da, và hắn sẽ bị nguyền rủa nếu không thể thắng nổi trận đấu này.

Trọng tài ra giữa sân, cầm lên một cái cờ ra hiệu trận đấu bắt đầu. Hai chiến binh lao thẳng vào nhau, khói bụi tung lên mù mịt. Sau một hồi quần thảo nhau, cả 2 tách ra,  Flayer rút thanh kiếm roi của mình và bắt đầu khoe mẽ khi quất roi xung quanh cơ thể mình từng tiếng vun vút xé nát không khí.

Tên Shurima cũng không vừa, sự khiêu khích từ phía đối thủ khiến hắn rút ngay cặp dao găm ra. Hắn xoay mình, lướt thẳng đến chỗ đối phương, búng người đi như một cơn lốc lao thẳng vào một cách chính diện, chém vào không trung theo những nhát cắt sắc lẻm. Kẻ Lóc Da bất ngờ, nhưng không hề nao núng. Hắn chống đỡ cú đánh trí mạng bằng chiếc khiên bên tay trái, cả người gồng lên, khiến tên Shurima mất thăng bằng trong nháy mắt. Khi đó, Shurima tiếp đất loạng choang, tay giơ lên, để lộ điểm yếu. Chỉ chờ có thế Kẻ Lóc Da vung tay, đường roi bay sượt qua cổ đối thủ, Shurima gục ngã xuống đất, máu chảy ra nhiều dần, đám đông reo hò inh ỏi.

“Hòm tiền đâu rồi?!” Tôi nói sau đó chỉ tay vào trong cánh gà.

“Hiểu rồi, sếp!” Sherap trả lời, sau đó hắn chạy quanh khán đài gom tiền cược của những kẻ đặt vào Shurima.

Bên dưới sàn đấu, Shurima nằm bất động chờ chết đã được khiêng đi để lên một chiếc xe chở xác. Còn về phần Kẻ Lóc Da, hắn đang mải ăn mừng với vài người hâm mộ. Hắn thể hiện một vẻ mặt mà tôi biết rất rõ. Hắn không hề thích thú, vì hắn nghĩ, đây là điều tất nhiên sẽ xảy ra. Hắn là một thằng tự phụ, và điều đó sẽ tự giết chết hắn.

Sau khi trận đấu kết thúc, công việc quen thuộc mà tôi vẫn dặn đàn em làm đó là đổ hòm tiền và đếm, xong xuôi, khi mọi thứ đã cẩn thận được kiểm tra thận trọng, tôi tạm biệt mọi người sau đó qua trở về thì bị một kẻ chặn đầu.