Cái chết không đúng lúc của Warwick làm Singed chán nản và quyết định phải bỏ thi thể trong một hố xác sâu dưới Hầm Thải của Zaun, sau đó Singed quay lại phòng thí nghiệm và sắp xếp lại mọi thứ cho thí nghiệm tiếp theo.
Nhưng Singed không biết rằng chính cái chết đã giúp cho Warwick chuyển đổi thành công cho thí nghiệm. Khi Warwick nằm lạnh lẽo trên một đống thi thể, các hóa chất bắt đầu xúc tác và hoàn thành nhiệm vụ biến đổi. Khoang hoá chất mà Warwick đeo trên lưng hắn bắt đầu bơm mạnh.
Cơ thể hắn trỗi dậy, tự sửa các khớp tay chân, xương tự gãy và liền lạc, kêu răng rắc, răng mọc ra, cơ bắp phát triển mạnh, phồng to xé toạc ra rồi hồi phục lại trong luồng sáng giả kim yếu ớt, những vết cắt trên da thịt tự lành lại, cứng rắn hơn. Khi trái tim hắn bắt đầu đập lại, những ký ức về con người và cuộc sống trước đây của Warwick đã biến mất, hoặc có thể chỉ là phảng phất trong một vài khoảnh khắc.
Hắn tỉnh giấc trong đói khát. Nhưng quan trọng là.
Hắn cần máu.
Đầu tiên, là máu của một tay dọn-hầm gần đó, đang lục lọi trong hố xác. Warwick cần máu để tiến hoá và biến đổi, tư tế của Tiến Hóa Huy Hoàng, đang tìm kiếm một thành viên trong hội. Rồi một tập sự Piltover đi qua lối tắt, và một thương nhân lẩn tránh một băng đảng, rồi một kẻ buôn lậu, rồi một người mai táng, rồi một hóa thủ…
Warwick tạo thành một hang ổ không xa nơi mà nơi đó đã từng ẩn hiện trong trí nhớ của hắn. Tại đó, hắn tán sát thể thoả mãn thú tính của mình, lấp đầy cái bụng đang đói của hắn, không quan tâm ai là nạn nhân của bộ móng vuốt. Cơn đói trong ruột lấn át mọi mối bận tâm đến những nạn nhân ngẫu nhiên của hắn.
Giờ trong người hắn có hai tâm hồn một là con thú, còn lại là phần người. Tuy nhiên, dù có đầu hàng con quái thú, những mảnh quá khứ bắt đầu ám ảnh hắn. Hắn đã từng thấy một người đàn ông để râu phản chiếu trong đôi mắt gã ăn mày bị hắn xé toạc cổ họng. Một người với vết sẹo trên cánh tay. Đôi khi, trong lúc hắn đang say sưa với bữa ăn trong hẻm tối, ánh sáng từ con sao làm hắn nhớ lại những cuộc chém giết đẫm máu. Máu nhỏ từ lưỡi dao sang tay hắn. Cứ thế, Warwick vấy bẩn những thứ hắn chạm vào. Đôi khi, một khoảnh khắc ngắn ngủi, hắn lại nhớ đến cô bé đó.
Và vẫn chỉ toàn là máu.
Những ký ức luôn ở đó, hắn nhận ra vậy, cả đời hắn, và không gì hắn làm có thể tẩy sạch những vết nhơ về ký ức được. Hắn để lại quá nhiều những bi thương, nhưng cám dỗ mà hắn không nhớ gì quá khứ. Đến khi nhìn vào khu hẻm tối Zaun – hắn thấy những ông trùm, những kẻ sát nhân, những kẻ trộm cắp – hắn chợt nhận ra bản thân mình trong đó. Khoang hóa chất trên lưng tiếp tục chảy vào lưng hắn khiến cơ thể hắn ngập tràn thù hận. Móng vuốt bật khỏi ngón tay hắn, hắn tiếp tục biến đổi.
Hắn đi săn. Thỏa mãn thú tính giết người.
Nhưng lần này thì khác, không còn hài lòng với việc tàn sát vô tội vạ, Warwick giờ theo đuổi những kẻ đã bị mùi máu tanh hôi bao phủ. Hắn nhớ lại cái ngày bị lôi đến phòng thí nghiệm.
Hắn vẫn tự hỏi liệu hắn có thực sự muốn điều đó. Hắn không thể nhớ chi tiết, nhưng thế là đủ. Đủ để biết Singed đã đúng ngay từ đầu – con người tốt kia là một điều dối trá, trước khi thảm họa thiêu sạch nó, để lộ ra sự thật.
Hắn là Warwick. Hắn là kẻ sát nhân với mớ ký ức không còn hoàn hảo.
Và ngoài kia những kẻ sát nhân còn quá nhiều.